Ký ức sau đó có chút hỗn loạn, chỉ vì cái vuốt chim đó thôi cũng đủ để làm năm con rối rơi vào hỗn loạn.

Ký ức cuối cùng của chúng chỉ có một thứ, đó chính là gió!

Cuồng phong vô tận!

Sau khi Ngô Vọng xuất hiện dị thường, cũng không bao lâu sau Ôn Văn cũng thay đổi sắc mặt, bởi vì anh cảm nhận được có một luồng hơi thở tàn bạo điên cuồng xuất hiện ở trong bãi đậu xe dưới tầng hầm.

Mà nhóm siêu thợ săn đầu tiên vào bãi đậu xe cũng chật vật từ dưới tầng hầm bay ra, toàn bộ bãi đậu xe dưới tầng hầm đã bị cuồng phong tàn phá bừa bãi, bọn họ ngay cả tiếp cận cũng không thể làm được.

Ngay sau đó, vòi rồng phá hủy bãi đậu xe!

Vòi rồng màu xanh phá nát toàn bộ bãi đậu xe dưới tầng hầm, ở bên trong vòi rồng mơ hồ có thể nhìn thấy một sinh vật mạnh mẽ nửa người nửa chim và đôi cánh chim màu xanh!

Hơi thở của sinh vật này rất mạnh mẽ, xấp xỉ với Hủ Huyết Giả mà Ôn Văn đã gặp trước đó.

Tai Nạn, chân tự!

Ngô Vọng thế mà đã từ thế giới trong triệu hồi tới một quái vật chân tự? Hắn làm sao làm được chứ?

Quái vật kia nhẹ nhàng chuyển động đầu, nhìn chẳng vào Ngô Vọng, lộ ra sát ý rõ ràng.

Quái vật bình thường sẽ đặt mục tiêu vào con rối, mà con quái vật này nhạy bén cảm nhận được đứng sau điều khiển đám rối kia chính là Ngô Vọng!

So với Ôn Văn, Ngô Vọng còn khiếp sợ nhiều hơn, hắn không thể nào ngờ được mình thế mà lại thật sự triệu hồi tới một quái vật khủng, còn tuyệt vời hơn tình huống dự đoán tốt nhất của hắn, nhưng mà... cái này tốt hơi quá!

Điều này làm Ngô Vọng có cái nhìn mới về hai chữ ngẫu nhiên.

Ngô Vọng có phương án ứng phó quái vật thượng tự, nhưng quái vật chân tự... thì không phải dựa vào phương án dự tính mà có thể giải quyết được!

Tất cả kế hoạch của Ngô Vọng đều bị con quái vật đột nhiên xuất hiện này quấy tung lên, tiêu diệt quái vật thành phố nước Oye trở thành mục tiêu phụ, hiện giờ mục tiêu chủ yếu nhất chính là trốn khỏi sự truy sát của con quái vật chân tự này!

Hiện giờ nếu Ngô Vọng không muốn chết thì cơ hội duy nhất bày ra trước mặt hắn chính là vọt tới chiến trường của Hiệp Hội Thợ Săn và thành phố nước Oye, hi vọng trận hỗn chiến của cường giả thượng tự có thể hấp dẫn sự chú ý của con quái vật màu xanh này.

Bằng không hắn chỉ có một con đường chết!

Vì vậy Ngô Vọng không chút do dự chấm dứt trò chơi với Ôn Văn, vì vi phạm quy tắc nên sắc mặt của hắn lại tái nhợt hơn một chút.

Tiếp đó Ngô Vọng bùng nổ tốc độ khó tin, vọt về phía trung tâm thành phố.

Tốc độ cực nhanh, đủ để tạm thời thoát khỏi quái vật thượng tự, thế nhưng quái vật ở trong luồng gió lốc kia lại không phải thực lực thượng tự, hơn nữa nó còn là loại hình quái vật thiên về tốc độ!

Quái vật nửa người nửa chim kia phát ra một tiếng rít, một luồng gió xoáy xuất hiện gạt hết mọi thức xung quanh, làm nhóm siêu thợ săn vốn đã bị thương nặng bị tổn thương thêm lần nữa.

Sau đó quái vật nửa người nửa chim này đập mạnh bốn chiếc cánh, mang theo trận gió đuổi theo hướng Ngô Vọng rời đi, nơi nó đi qua đều bị cuồng phong càn quét hỗn loạn.

Quả thực giống như một trận thiên tai di động!

...

Chỗ sâu nhất của hệ thống cống thoát nước thành phố Hóa Sơn, một sinh vật quái dị mở mắt ra.

"Hơi thở của tên vô dụng Sa Lực Sĩ kia đã biến mất, Sarupol hình như cũng đã bị thương nặng... hai tên vô dụng, bắt một thứ nhỏ nhoi như thế mà cũng không làm được."

Con quái vật này có làn da màu xanh lá cây đậm, gương mặt trông giống một lão người cá già yếu.

Thế nhưng sau lưng hắn có một thứ trông giống như cánh hoặc vây cá, nửa người dưới là kết hợp của bạch tuộc và đuôi tôm hùm.

Cả con quái vật thoạt nhìn giống như được lắp ráp lại mà thành, nhưng nó chính là kẻ mạnh nhất trong số quái vật truy bắt Ngô Vọng, Tai Nạn chân tự, Kẻ Dịch Mộng!

Hắn chậm rãi đứng dậy, bật người muốn đi lên mặt đất.

Cống thoát nước này nằm sâu hơn mười mét dưới mặt đất, nhưng bùn đất và sỏi đá giống như không hề tồn tại đối với Kẻ Dịch Mộng, hắn trực tiếp từ dưới đất chui lên, xuất hiện ở trên mặt đất.

Sau đó Kẻ Dịch Mộng ung dung tiến vào phía vị trí thật sự của Ngô Vọng, tốc độ cũng không nhanh nhưng mục tiêu rất rõ ràng.

Kẻ Dịch Mộng có thể trực tiếp thông qua Cổ Thần Ensuk để xác định vị trí thật của Ngô Vọng, cho dù Ngô Vọng tránh né thế nào cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của Kẻ Dịch Mộng!

...

Trên người Sarupol bị cắt hơn mười vết thương nhỏ, tất cả đều là bị Ẩn Thứ đánh lén bị thương.

Đối mặt với hai đối thủ là Ẩn Thứ và Thủy Triều Kim Loại, đơn độc chiến đấu thì ai trong hai người này đều không phải đối thủ của Sarupol, nhưng hợp chung lại một chỗ thì có chút phiền phức.

Bởi vì có Thủy Triều Kim Loại kiềm chế nên Sarupol không rảnh tay tìm kiếm vị trí của Ẩn Thứ, bị Ẩn Thứ nhiều lần đánh lén, cũng vì Ẩn Thứ đánh lén nên Sarupol mới không thể tập trung sức mạnh giải quyết Thủy Triều Kim Loại.

Dưới sự phối hợp nhuần nhuyễn của hai người, Sarupol mặc dù mạnh như thế cũng đã có không ít vết thương, chẳng qua bọn họ muốn giết chết Sarupol thì cũng không dễ dàng chút nào.

Đúng lúc này ba người đang chiến đấu không hẹn mà cùng ngừng chiến, đồng thời nhìn sang hướng đông.

Chỉ thấy một bóng người mặc áo sơ mi màu tím đang cấp tốc bay về phía bên này, vừa bay lại vừa hộc máu, rơi xuống giữa ba người, chật vật không chịu nổi.

Người này hiển nhiên chính là Ngô Vọng, có thể trốn tới nơi này ở trước mặt con quái vật kia thì hắn cũng đã dùng hết tất cả phương pháp trên người.

Ánh mắt Sarupol sáng ngời, cái miệng cá thật dày há ra, thật sự là tìm mòn dép không thấy, bây giờ thì chui tới tận cửa.

Mặc dù Sarupol không có cách nào đánh bại hai tên siêu thợ săn này, thế nhưng chống đỡ áp lực của bọn họ rồi dẫn theo Ngô Vọng trốn thoát thì vẫn có thể làm được.

Thế nhưng trước đó cần phải giải quyết phiền phức của hắn...

Làm cho ba người phải dừng lại trận chiến không phải Ngô Vọng, mà là thứ ở sau lưng Ngô Vọng.

Quái vật mang theo gió lốc ngừng lại trước mặt ba người, nó bay ở trên không trung, làn gió xoáy màu xanh lượn lờ ở quanh người, toát ra khí phách lạ thường.

Lúc này Ngô Vọng mới nhìn rõ hình dạng thật sự của người này, người này là một người phụ nữ cao ba mét rất yểu điệu, làn da có màu hơi xanh, bộ phận nhạt cảm được bao trùm bởi những sợi lông chim màu xanh da trời pha lẫn màu xanh lá cây.

Tay và chân có hình dáng giống như móng vuốt loài chim, phía sau có hai đôi cánh màu xanh, tay phải cầm một cây thương dài hơn ba mét.

Trường thương vung lên, cô ta chỉ về phía nhóm ba người Sarupol, ánh mắt sắc bén nói: "Tao là Thần Dực Thị Giả của thần điện Cuồng Phong, mau tránh xa thì có thể thoát khỏi cái chết!"

Ẩn Thứ và Thủy Triều Kim Loại lập tức lui về sau vài bước, Sarupol do dự một chốc rồi cũng chỉ có thể lựa chọn lui về phía sau.

Tên quái vật đột nhiên xuất hiện này chỉ có năng lực cỡ Kẻ Dịch Mộng mới có thể đối phó, nếu Sarupol dám cướp đi Ngô Vọng ở trước mặt Thần Dực Thị Giả thì hắn nhất định sẽ phải chết!

Nhìn thấy động tác lùi lại của ba người, Ngô Vọng thở dài một tiếng, hi vọng cuối cùng của hắn chính là ba thượng tự ở nơi này có thể nổi lên xung đột với chân tự kia, sau đó hắn sẽ thừa dịp hỗn loạn để trốn thoát.

Hiện giờ xem ra hắn đã đánh giá thấp lực uy hiếp của cường giả chân tự rồi, ba tên kia căn bản không dám ra tay.

Vì thế Ngô Vọng đột nhiên cười như điên, dáng cười rất điên cuồng: "Kế hoạch của mình không hề có vấn đề, chỉ là vận may không tốt triệu hồi tới một súc sinh lông lá như thế... đúng vậy, mình không có thua, chỉ là vận may..."

Nói xong Ngô Vọng nhắm mắt lại, chờ đợi kết cục của sinh mệnh.

0.12246 sec| 2408.086 kb